CHƯƠNG 64: KẾT GIAO BẰNG HỮU. (4)
Tác giả: Phi Yến Nhược Lam.
“Tỷ định làm gì?” Lãnh Dạ Thiên Vũ chớp chớp mắt hỏi.
“Đệ không hái được thì tỷ hái.” Nhược Lam vươn tay gõ vào trán của hắn một cái, ôn nhu nói.
“Tỷ á? Cái cây cao thế đệ còn không dám leo lên để hái, tỷ sao có thể chứ?” Lãnh Dạ Thiên Vũ há hốc miệng, sửng sốt nhìn.
“Xùy, ai nói với đệ là ta sẽ leo lên, ta đường đường là Quận chúa tao nhã, hiền thục, sao có thể có hành động đó được.” Nhược Lam vừa nới vừa vuốt ve tóc mai của mình
“Há há, hiền thục á, tao nhã á…” Lãnh Dạ Thiên Vũ bật cười không dứt, cười đến nỗi nước mắt chảy ra luôn.
Thấy hắn có biểu tình như thế, Nhược Lam trừng mắt nhìn hắn cảnh cáo, sau đó đi tới gốc cây Ngọc Lan với lấy cây đàn tỳ bà cũ kỹ đã bị màu của thời gian làm cho rỉ sét, gót hài khẽ nhún, Nhược Lam phi thân ngồi trên cành cây gần mặt đất, nhắm mắt lại từ từ cảm nhận. Mẫu thân đã từng nói, đối với người bình thường gió là thứ vô hại, nhưng đối với một sát thủ gió chính là vũ khí, một sát thủ tài ba là người không cầm trong tay vũ khí sắc bén mà vẫn có thể tước đoạn mạng sống của đối phương, để làm được điều đó, người sát thủ phải hòa mình vào thiên nhiên. Khẽ nhếch miệng, Nhược Lam không nghĩ hôm nay mình sẽ dùng chiêu này chỉ để hái hoa.
Tiếng đàn tỳ bà vang lên khi trầm khi bổng, lúc lại réo rắt, lúc lại thê lương, từng chút từng chút một vang vọng khắp hoàng cung. Lúc này Lãnh Dạ Thiên Vũ ngây ngốc ngẩng đầu lên nhìn, hắn thân mang võ công, chỉ cần liếc mắt một cái liền biết Nhược Lam đang sử dụng nội công kết hợp với gió đang luân chuyển để tạo thành thanh kiếm vô hình làm những cánh hoa trắng muốt kia rơi xuống. Khẽ rùng mình, nếu như ví những cánh hoa kia như những con người, há chẳng phải chỉ một chiêu này của tỷ ấy đã khiến biết bao máu tanh phải chảy xuống?
Tiếng đàn vừa dứt, Nhược Lam nhẹ nhàng nhảy xuống lườm Lãnh Dạ Thiên Vũ một cái, lạnh giọng nói:
“Còn đứng ngây ra đó làm gì, sao không nhặt hoa cho tỷ đi!”
“A. Ân!” Lãnh Dạ Thiên Vũ giật mình, vội vàng cúi người xuống nhặt hoa.
Thái Vinh Cung.
“Tiếng đàn vừa rồi quả thật rất hay.” Lãnh Dạ Trúc Quân nhìn về phía Lãnh Dạ Thiên kỳ, nhẹ giọng nói.
“Biết không chừng là tiếng đàn của vị phi tần nào đó đang trách cứ huynh bỏ rơi người ta cũng nên.” Lãnh Dạ Thiên Kỳ khinh bỉ đáp trả.
“Chậc, phải không? Trong hậu cung của trẫm lại có người có thể tạo ra một thanh âm tuyệt diệu như thế sao?” Lãnh Dạ Trúc Quân cười ma mị trả lời.
Nghe vậy, Lãnh Dạ Thiên Kỳ mày kiếm khẽ chau, câu nói của hoàng huynh…lý nào là?
“Hoàng huynh, thất ca, đệ đã trở về a!” Lãnh Dạ Thiên Vũ mặt mày hớn hở chạy vào.
“Nàng ấy đâu rồi?” Lãnh Dạ Thiên Kỳ trầm giọng hỏi.
“A, tỷ ấy đến phòng Ngự Trù rồi!”
“Đến đó làm gì?” Lãnh Dạ Thiên Kỳ tiếp tục truy vấn.
“Đệ không biết, tỷ ấy không cho đệ đi theo, bảo là đệ làm phiền tỷ ấy.” Lãnh Dạ Thiên Vũ mặt đầy ấm ức tố cáo Nhược Lam.
Lãnh Dạ Thiên Kỳ còn muốn mở miệng hỏi gì đó nhưng Lãnh Dạ Trúc Quân đã đi trước một bước.
“Vừa nãy đệ có nghe thấy tiếng đàn không?”
“Dĩ nhiên là có, nghe rất rõ đó nha.”
“Phát ra ở đâu vậy?” Lãnh Dạ Trúc Quân cùng Lãnh Dạ Thiên Kỳ đồng thanh hỏi.
“Hì hì là tỷ tỷ đàn đấy!” Lãnh Dạ Thiên Vũ gãi gãi đầu trả lời.
Nghe đến hai từ tỷ tỷ, hai người bọn họ đồng dạng chau mày, mỗi người một suy tính riêng. Lãnh Dạ Thiên Vũ đứng bên cạnh thu hết biểu tình này của bọn họ vào trong mắt, đôi môi mỏng khẽ nhếch, trò vui sắp bắt đầu rồi!
Phòng Ngự Trù.
Nhược Lam hài lòng nhìn chằm chằm vào dụng cụ chưng cất mà bản thân mới làm ra, cổ đại này quả thật là lạc hậu, muốn chưng cất một loại tinh dầu nào đó phải bỏ công ra mà làm mấy cái thứ này. Chưng cất tinh dầu có rất nhiều cách, tuy nhiên ở thời đại này, phương pháp duy nhất có thể sử dụng chính là chưng cất bằng hơi nước. Phương pháp này dựa trên sự thẩm thấu, hòa tan và khuếch tán theo hơi nước của những hợp chất hữu cơ trong tinh dầu chứa trong các mô khi tiếp xúc với hơi nước ở nhiệt độ cao. Sự khuếch tán sẽ dễ dàng khi tế bào chứa tinh dầu trương phồng do nguyên liệu tiếp xúc với hơi nước bão hòa trong một thời gian nhất định. Nhược Lam xắn tay áo rộng thùng thình lên cao, bắt đầu công việc chế ra “giải dược” chữa bệnh cho Thái hậu.
Một canh giờ sau.
Phòng Ngự Trù đâu đâu cũng ngửi thấy một mùi thơm thanh nhã, không quá nồng nàn cũng không quá nhàn nhạt. Ba vị cung nữ đứng hầu ở ngoài ai ai cũng tò mò không biết vị cô nương lạ mặt kia đang làm gì ở trong, tại sao phòng bếp lại có mùi thơm dễ chịu như vậy, thật là khiến người ta yêu thích a. Bất quá Cửu vương gia đã căn dặn không ai được phép làm phiền nàng, hơn nữa ngài còn gọi nàng là tỷ tỷ, thân phận chắc không đơn giản, bọn họ không thể đắc tội được.
Nghe thấy tiếng cánh cửa được mở ra, các cung nữ lập tức nghiêm chỉnh cúi đầu, thấy vậy Nhược Lam ôn nhu nói:
“Có thích mùi thơm của nó không? Nếu thích, sau này có thời gian, ta sẽ dạy các ngươi làm cái này.” Vừa nói Nhược Lam vừa chỉ vào cái lọ thủy tinh trên tay.
Dứt lời, cả ba cung nữ kinh ngạc không thôi, một người trong số đó linh hoạt ứng đáp:
“Đa tạ tiểu thư đã quan tâm, chúng nô tỳ nhất định sẽ chuyên tâm học hỏi.”
“Ngươi tên gì?” Nhược Lam nghiêng đầu nhìn cung nữ vừa mới lên tiếng.
“Bẩm tiểu thư, nô tỳ tên Đóa Đóa.” Đóa Đóa cúi thấp đầu cung kính trả lời.
“Đóa Đóa, cái tên rất đẹp, ngươi là nô tỳ hầu hạ ở đây?
“Vâng ạ!”
“Được rồi, ta có việc phải đi, sau này sẽ quay lại tìm các ngươi.”
Dứt lời, Nhược Lam tay cầm tinh dầu hoa Ngọc Lan ung dung tiến về Thái Vinh Cung
“Tỷ tỷ, tỷ đã trở lại a!” Lãnh Dạ Thiên Vũ mặt đầy ủy khuất nhào vào lòng Nhược Lam.
Khẽ nhíu mày, Nhược Lam nghiêng đầu nhìn về phía huynh đệ nhà họ Lãnh Dạ kia, thanh âm có chút buồn bực hỏi:
“Hai người đã làm gì đệ ấy vậy?”
“Trẫm đâu có làm gì, chỉ là cùng đệ ấy đánh một ván cờ thôi mà.” Lãnh Dạ Trúc Quân tiếu tựa phi tiếu dựa người vào ghế, ôn nhu đáp.
“Không đúng, hoàng huynh và thất ca hùa nhau lại ức hiếp đệ, bọn họ trao đổi bằng ánh mắt a.” Lãnh Dạ Thiên Vũ phụng phịu nói.
“Được rồi, đợi tỷ chữa khỏi bệnh cho mẫu hậu của đệ trước, sau đó sẽ đòi cho đệ một cái công đạo được chưa?” Nhược Lam trong mắt toàn là ý cười, khẽ đưa ngón tay thon dài lên vuốt cái mũi của hắn.
“Ân.” Lãnh Dạ Thiên Vũ vui mừng, sau đó trừng mắt nhìn hai vị ca ca của mình, mỉm cười đầy đắc ý.
Hai cung nữ ban nãy được phân phó nhiệm vụ lập tức bước vào, trên tay họ là một chậu nước ấm, một bộ kim châm cứu và một bếp than đã rực hồng, Nhược Lam mỉm cười, nhẹ giọng phân phó:
“Các ngươi đem lọ thủy tinh này nhỏ ba giọt vào chậu nước sau đó bắt lên bếp than đi!”
“Ân.”
Tiếp đó Nhược Lam xoay người tiến về phía chỗ Lạc Yên thái hậu, nhẹ nhàng nâng người của thái hậu ngồi dậy, sau đó dùng ngân châm châm vào huyệt bách hội, huyệt thần đình và huyệt thái dương, ba huyệt đạo quan trọng trên đầu của Thái hậu.
Lúc này một mùi hương dịu nhẹ, tinh khiết đã lan tỏa khắp căn phòng, Lãnh Dạ Trúc Quân thân là hoàng đế, những hương liệu được gọi là trân quý hắn đều đã tiếp xúc qua, tuy nhiên mùi hương này quả thật hắn chưa bao giờ ngửi thấy, mùi thơm thật sự rất dễ chịu, bao nhiêu căng thẳng, áp lực theo đó mà tiêu tan hết. Không chỉ có Lãnh Dạ Trúc Quân mà còn cả Lãnh Dạ Thiên Kỳ và Lãnh Dạ Thiên Vũ cùng hai vị cung nữ hầu hạ bên cạnh cũng cảm thấy như vậy. Lãnh Dạ Thiên Vũ tiến lại gần chậu nước được đặt trên bếp than, tò mò hỏi;
“Tỷ tỷ! Đây có phải là mùi thơm của cái cây ban nãy không?”
“Đúng vậy, tên nó là Ngọc Lan, tỏa hương rất thơm vào ban đêm, nếu như đem chưng cất thành tinh dầu sẽ có công dụng thanh lọc không khí, giúp cân bằng tình trạng rối loạn trong cơ thể, giảm sự căng cơ và huyết áp cao.”
“Oa, nhiều công dụng vậy sao.” Lãnh Dạ Thiên Vũ tròn xoe mắt kinh ngạc
Nhược Lam đưa tay lên miệng che đi nụ cười, tiểu đệ đệ này thật là dễ thương nha! Biểu hiện vô cùng phong phú a!
“Tỷ tỷ, nhưng sao tỷ biết trong Hoàng Cung có trồng cái cây đó?”
“Vậy là đệ đệ không biết rồi, Ngọc Lan vốn là loài hoa vô cùng được yêu thích của hoàng tộc, nó tượng trưng cho sự thuần khiết thanh nhã, bất kể Hoàng Cung nào cũng phải có một cây.”
“Quận chúa điện hạ, bệnh của mẫu hậu sẽ khỏi chứ?” Lãnh Dạ Trúc Quân lên tiếng hỏi.
“Hoàng thượng người yên tâm đi, sử dụng phương pháp này của ta, trong vòng hai tháng, Thái hậu sẽ khỏe mạnh trở lại.”
“Được như vậy là tốt rồi.” Lãnh Dạ Trúc Quân hài lòng nở nụ cười.
Nhìn thấy nụ cười này của hắn, Nhược Lam bỗng nhiên khựng lại, mâu quang khẽ lóe lên một tia dị sắc nhưng rất nhanh sau đó liền khôi phục lại dáng vẻ thản nhiên thường ngày. Biểu tình của Nhược Lam mặc dù chỉ xảy ra trong vài giây nhưng Lãnh Dạ Trúc Quân vốn là người rất tinh tế trong việc quan sát biểu hiện của người khác, hắn lập tức nhận ra ánh mắt vị Quận chúa này nhìn hắn có điều gì đó bất thường, nhưng hắn lại không rõ bất thường ở chỗ nào. Không phải là ánh mắt si mê của nữ nhân cũng không phải là sự ngưỡng mộ thường tình, mà là một cái gì đó e sợ, một cái gì đó rất tà dị. Nhược Lam, Trúc Quân mỗi người rơi vào một suy nghĩ riêng.
Lãnh Dạ Thiên Kỳ, Lãnh Dạ Thiên Vũ hai mặt nhìn nhau lắc đầu, họ không hiểu chuyện gì đang xảy ra giữa hai người này, tự nhiên đang nói chuyện lại im bặt như thế. Thật là kỳ lạ a!
temmmmmmmmmmm
phong biiiiiiiiiiiiiiiii
=)=)) zui zui =))
dạo này tỷ muội mềnh vui thật.. mà tội ai kia =))))))))))))))
chậc, kệ, thú vui tao nhã mừ =))
vì một tương lai tràn đây tiếng khóc trẻ thơ thâu =))
câu này hai nghĩa, ai muốn hiểu sao thì hiểu =))
hắc.. hắc… thật thú vị nha~ tỷ thik “con nít” nha =)))))))))))))))))))
há há ân, con nít như Thánh Gióng ấy, thoắt 1 cái bản chất thay đổi à nha =))
ày.. Thánh Gióng biến thành người lớn.. chứ có phải… =))))))))))))
hửm thì từ trẻ con đùng cái biến thành người lớn còn gì, chậc hay là ví như bà của cô bé quàng khăn đỏ nhỉ =))
e hèm hèm, các tỉ đang thảo nuận cái gì thế ;))
cái gì, m hỏi làm gì =)) xê ra nào =)0
m biết r nhá, hú hú hú hú
sói hiện hình =))
âu mừ, m hú nhầm, là, beeeeeeeeeeeeeeee ms đúng =))
thâu, tất cả chỉ là ngụy biện, tại m mà tỷ lỡ tay xóa mất cái header ==
=)) k phải ngụy biện đâu, là sự thật đấy, m đang là cừu cường mờ =))
thế đứa nào vừa hú đấy =))
m nhầm mừ lị, tại lâu ngày sống chung vs sói già là tỉ nên bị nhiễm đấy =)))
Cừu non luộc
Bạn có thể luộc nhiều bộ phận của thịt cừu non trong nước hay nước xương hầm. Thông thường, bạn sẽ không dùng những phần ngon nhất để luộc; thịt cổ và phần thịt trên xương sườn là lý tưởng nhất. Bí quyết là chiên vàng những cục thịt cừu trong dầu ăn cùng với các loại thảo mộc và sau đó cho nước, cà chua và gia vị vào, luộc trong khoảng 20-30 phút, sau đó nêm muối, tiêu, chút chanh và ngò tây vào.
thịt cừu non nhá =))
óa óa óa, à quên, k đc khóc, hú hú hú, nhầm, beeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeee, thịt sói đê đê ê ê ê ê ê =))
há há bản chất lòi ra =))
m đang rao thịt của tỉ chớ bộ =))
phải ko, ở đây ai công nhận tỷ là sói, chậc cứ thích vu khống ==
có m mừ =))
đa số thắng thiểu số nhá =))
đâu mừ, đâu có ai ngoài m vs tỉ đâu mừ thiểu vs đa chứ
Túy tỷ, chậc châc, lớn thế này mà ko biết đếm à =,=
túy tỉ đâu có tham gia đâu
ai nói ko =.=
m hông biết, 2 ng hùa vào ức hiếp m >”<
óa óa phải ko, ai hùa, hùa ai, m có phải là cừu đâu mà hùa =))
hiếp hả, động vật vs người sao mà hiếp =))
phải ko =))
thiệt mừ *chớp chớp mắt*
m là 1 con ng ngây thơ thánh thiện nên tỉ phải tin m chứ =))
thánh thiện á, ngây thơ á, có cần ta đưa bằng chứng ra ko =))
có, m ngây thơ thánh thiện hiền lành ngoan ngoãn nhất luôn đấy *mắt chớp chớp*
rầu, chuẩn bị đón nhận boom đi cưng =))
*mắt chớp chớp* dưa hấu k sợ chết đứng a~~~~
12:35 AM, 13 07
tieu_vuvu: k k
12:35 AM, 13 07
tieu_vuvu:m là dê cơ mà
12:35 AM, 13 07
tieu_vuvu:cho tỉ bộ lông cừu này
12:35 AM, 13 07
tieu_vuvu:bộ lông này m mặc mãi khi hóa trang đấy
12:35 AM, 13 07
tieu_vuvu:
12:37 AM, 13 07
Thanh Truc Diep:Lột da. Lóc thịt, lấy xươg muộj lun. Cừu cũg ăn. Dê tỷ cũg xử nốt. Wăng lên lò nướg. Wên nấu lẩu dê ăn.
12:37 AM, 13 07
tieu_vuvu:óa óa đừng
12:39 AM, 13 07
Thanh Truc Diep:Lâu rồj k ăn lẩu dê. Chẹp.. Tuy hơj daj nhưg chấp nhận dc. Nhăm nhj.. chẹp.. chẹp..
12:39 AM, 13 07
tieu_vuvu:đừng a~~~~~~~~~~~~~~~~~~
12:39 AM, 13 07
tieu_vuvu:m trở về làm sói thì hơn
12:40 AM, 13 07
Thanh Truc Diep:Dầu.. Muộj cườj kìa, có sợ đâu. *nhâm nhj tjếp*
12:41 AM, 13 07
tieu_vuvu:k
12:41 AM, 13 07
tieu_vuvu:trả tỉ bộ da dê
12:41 AM, 13 07
tieu_vuvu:m quay về làm cừu
12:41 AM, 13 07
tieu_vuvu:quên
12:41 AM, 13 07
tieu_vuvu:sói
12:41 AM, 13 07
này thì cừu =))
=)))))))))))))))))))))))))
đấy, bằng chứng nhá, gải nai hả =))
ai biết đâu, tỉ đừng có lôi ra cho tất cả bàn dân thiên hạ coi vậy chứ, mất hết hình tượng sói đội lốt cừu bấy lâu nay của m, á á á, dê đội lốt cừu =))
đấy, Túy tỷ thấy chưa, bản chất lòi ra rành rành đấy, thế mà cứ cãi =))
đã thế, bị lộ r, m đi đổi tên, rảnh đổi ava lun, mất hết bản chất cừu r, còn đâu ngoan hiền nữa, hết cả lừa tềnh, tại tỉ đấy >”<
há há tại ai, ai biết, ko phải ta, xê ra =))
m k xê, tại tỉ hết, tại tỉ hết
óa, lại còn giở trò ăn vạ ra =))
=)) Sói nha~ sói iu iu nha~ lấy dây trói lại, quăng lên bếp nướng lun … quên lột da, lấy lông sói may áo. rồi.. pp sói nha1~ 1. 2… 3.. quăng lên bếp lò.. nướng chín.. thơm quá.. chẹp chẹp.. rinh xuống ăn.. Thanh nhi~ lại đây ăn thử thịt sói cho pít nì ~
tại tỉ *túm áo túm quần* bắt đền tỉ đấy, trả lại lớp xác cừu cho m a~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
ơ hay ai lấy của m, là tự muội lột ra đấy chứ =))
tại tỉ làm rách, bắt đền tỉ, tỉ may trả lại m đê
gớm, lông giởm nên mới rách, xê ra =))
m đội nó bao lâu nay mà có rách đâu, tại tỉ lấy kéo rách ra chứ bộ >”<
ủa, ai biểu m để tỷ kéo =))
hứ, tỉ to khỏe, m chỉ là sói gầy, làm sao địch đc
nhưng tỷ là người, m là sói, chỉ sợ m cắn tỷ thì đúng hơn =))
tỉ là sói già, m ứ biết, tỉ lột bộ lông trên ng tỉ ra may trả m bộ lông cừu yêu quý đi ;))
chậc này, người ai mà trả có lông, ko chỗ này thì chỗ khác, m nói rõ ra là chỗ nào đi=))
lông cừu, bộ lông lâu nay m vẫn mặc để sói đội lốt cừu í, bộ lông m nâng niu nửa năm nay í
o hay kệ m chứ, liên quan gì ta, ai biểu m đội vô làm gì, muốn người ta ko biết, trừ phi mình đừng làm, biết ng biết tra trăm trận trăm thắng, là do m để lộ sơ hở cho Túy tỷ, ng xưa có câu, muốn ng khác ko biết bí mật cảu mình thì hãy đem bí mật đó chôn cùng mình dưới nấm mồ à, tự làm tự chịu h quay sang trách tỷ ==.
tại tỉ hết, túy tỉ nói cho tỉ thì tỉ cứ nói trong yà hu í, tỉ mang zô đây mừ, bây h m biết lừa tềnh ai đây :((
ủa ai biểu m cứ một mực bảo mình làn ngây thơ, tỷ kêu tỷ ném boom m ko sợ, đấy là do m dùng chiêu khích tướng =))
đừng trách tỷ, sự thật phũ phàng,m hãy học cách chấp nhận đi =.=
nhưng m kêu boom ở trên yà hú cơ mừ, bây h muội biết lừa ai :((
ủa m có bảo tỷ là ném trên đấy đâu, ai biết
chậc =)) thâu bản chất sao thì để zj đi =))
:(( bây h đi đâu lừa ai a~~~~
còn phải xem m tài năng cỡ nào =))
=))
trích dẫn
k phải muội nói cho tỷ sao? =))
há há =))
=)) nói xong lâu òi, con nít đi ngủ đi nha.. ngủ ngon chóng lớn.. =))
Cừu non luộc
Bạn có thể luộc nhiều bộ phận của thịt cừu non trong nước hay nước xương hầm. Thông thường, bạn sẽ không dùng những phần ngon nhất để luộc; thịt cổ và phần thịt trên xương sườn là lý tưởng nhất. Bí quyết là chiên vàng những cục thịt cừu trong dầu ăn cùng với các loại thảo mộc và sau đó cho nước, cà chua và gia vị vào, luộc trong khoảng 20-30 phút, sau đó nêm muối, tiêu, chút chanh và ngò tây vào.
đấy món ngon đấy tỷ =))
có lí á =))
ngon lắm tỷ ạ =))
bữa nào nấu thử tỷ ha =)
chẹp.. chẹp.. hay giờ mình làm món ăn khuya đi =))
oa đúng đó, m cũng đói rầu =))
*chỉ chỉ lên trên* ăn thịt sói kìa muội ~ tỷ mới nướng.. ăn lót dạ đi. Sáng tỷ muội mềnh đi ăn cao lương mĩ vị a~
há há ân =))